Phàm con người hễ sinh ra, trước hết người ta đã tìm ra nguyên thủ của sự cấu tạo thành gồm có Thiên can và Địa chi để người đó số mạng của họ ra sao, sinh vào ngày nào, tháng mấy, năm gì, rồi sau đó người ta mới lập nên lý số để giải đoán căn mạng. Cũng theo đó mà đời vu Phục Hy (Trung Quốc), soạn thành năm âm lịch phân định rằng: lấy quả đất làm 12 hướng về trời và 10 phương cho nên mới gọi là Thập nhị Địa chi và Thiên can. Vì vậy mà có Can bao gồm: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Địa chi bao gồm: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Cứ đi vòng 10 năm trở lại và lấy Can ấy người ta ghép với Chi để tính tuổi Âm lịch cho con người. Và sau đó phân định ra một năm 12 tháng, soạn thành lịch và cũng căn cứ theo Bắc đẩu mà chuyển dần đi, cứ một phía là một tháng và khởi đầu tính từ tháng Giêng và cuối cùng là tháng Chạp.